Bokmålsordboka
tigge
дієслово
| інфінітив | теперішній | минулий | теперішній доконаний | імператив |
|---|---|---|---|---|
| å tigge | tigger | taggtigde | har tigd | tigg! |
| tigga | har tigga | |||
| tigget | har tigget | |||
| дієприкметник минулого часу | дієприкметник теперішнього часу | |||
|---|---|---|---|---|
| чоловічий / жіночий рід | середній рід | означена форма | множина | |
| tigd + іменник | tigd + іменник | den/det tigde + іменник | tigde + іменник | tiggende |
| tigga + іменник | tigga + іменник | den/det tigga + іменник | tigga + іменник | |
| tigget + іменник | tigget + іменник | den/det tiggede + іменник | tiggede + іменник | |
| den/det tiggete + іменник | tiggete + іменник | |||
Походження
norrønt þiggja ‘få, ta imot’Значення та вживання
- be tynt, bønnfalle
Приклад
- tigge om å få bli med
- be om mat eller penger (som livsform eller levevei)
Приклад
- tigge på, ved dørene;
- tigge om mat;
- tigge penger til et veldedig formål