Bokmålsordboka
linn
прикметник
| однина | множина | ||
|---|---|---|---|
| чоловічий / жіночий рід | середній рід | означена форма | |
| linn | lint | linne | linne |
| ступені порівняння | ||
|---|---|---|
| вищий | найвищий неозначена форма | найвищий означена форма |
| linnere | linnest | linneste |
Походження
opphavlig ‘bøyelig, som gir etter’, påvirket av norrønt linr ‘mild’Значення та вживання
- mild;lite salt
Приклад
- være linn i smaken;
- lint vær
- brukt som adverb: forsiktig
Приклад
- klappe lint